效驗(yàn);征兆。 三國(guó) 魏
應(yīng)璩 :“修之歷旬,靜無(wú)徵效?!?span id="cjzsi2h" class="book">《
后漢書(shū)·張衡傳》:“且律歷、卦候、九宮、風(fēng)角,數(shù)有徵效?!?span id="ydoz2qj" class="book">《
太平廣記》卷一一四引
《法苑珠林》:“ 積 ( 道積 )受請(qǐng)之夕,夢(mèng)二獅子於大像側(cè),連吐明珠,相續(xù)不絶。既寤嘆曰:‘獸王自在,則表法流無(wú)滯;寶珠自涌,又喻檀施不窮。冥運(yùn)潛符,徵效斯在。’”